Thức ăn mà ta ăn vào chúng sẽ đi đâu?
Hơn 300 năm trước có một giáo sư người Italia đã làm một thí nghiệm rất lý thú là: treo một cái ghế dưới một cái cân to, còn mình thì suốt ngày ngồi trên ghế, chốc chốc lại ghi ghi chép chép. Thực ra, lại là một việc làm nghiêm túc. Ông phát hiện ra rằng, thời gian ngồi càng lâu, trọng lượng của mình càng nhẹ đi. Cho đến khi ăn cơm trưa, trọng lượng tăng lên. Nhưng nếu lại tiếp tục ngồi thì trọng lượng lại giảm dần theo thời gian. Thế rốt cuộc thức ăn ăn vào nó đi đâu? Trọng lượng cơ thể vì sao mà giảm đi? Theo ông, khi đó cơ thể tỏa ra môi trường một năng lượng cùng với mồ hôi, vì nó "vô hình" nên không thấy gì cả.
Điều đó có đúng không? Có, nhưng không hoàn toàn như vậy.
Theo khoa học hiện đại đầu tiên thức ăn được nghiền thành hạt nhỏ trong khoang miệng rồi qua thực quản vào dạ dày. Dạ dày cũng giống như một chiếc bao lớn, bên trong rất rộng. Đợi thức ăn tập trung vào dạ dày co bóp liên tục. Dạ dày còn tiết ra một chất dịch tiêu hoá gọi là dịch dạ dày. Nó có thể giúp dạ dày trộn nhào thức ăn để tiện cho việc tiêu hoá.
Tiếp theo đó, thức ăn được chuyển xuống ruột non. Ruột non rất dài, nó xếp thành vòng trong vùng bụng. Thức ăn vào trong ruột non giống như được chuyển trên một băng chuyền gấp khúc. Những vị trí mà băng chuyền đi qua đều có thế hấp thu thành phần chất đinh dưỡng có trong thức ăn. Đương nhiên, vào lúc này, thức ăn đã hoàn toàn thay đổi về mặt hình dạng. Nó trở thành một chất dạng dung dịch đặc chứa rất nhiều thành phần dinh dưỡng. Các chất dinh dưỡng trong thức ăn được mạch máu trong lông tơ ruột non hấp thụ và hoà lẫn vào trong máu. Sau đó, nó được vận chuyển đến các bộ phận của cơ thể khiến cho cơ thể chúng ta có thể phát triển khoẻ mạnh. Nếu chúng ta muốn phát triển thì không thể tách rời chất dinh dưỡng trong thức ăn.
Thức ăn sau khi được những lông mao ruột non hấp thụ chất dinh dưỡng, cái còn lại là chất cặn bã không có ích gì cho cơ thể. Những chất cặn bã này được đưa xuống phần phía dưới ruột non là ruột già. Ruột già không dài lắm. Nó là nơi tích trữ những chất cặn bã của thức ăn và nó hút thành phần nước trong chất bã đó. Cuối cùng, chất bã này được thải ra ngoài qua đường hậu môn. Đó chính là phân. Đến đây, thức ăn đã hoàn thành chuyến hành trình của nó trong cơ thể.
Con người cũng là một cái "lò” có nhiệt độ ổn định. Nó luôn đốt cháy các "cục than" dinh dưỡng lấy từ thức ăn, để không ngừng phát nhiệt và vận động, nên đòi hỏi phải nạp "nhiên liệu" thức ăn vào.
Sau khi đã được bộ máy tiêu hóa phân giải, biến đổi thành các chất đơn chúng được vận chuyển đến tận từng tế bào cơ thể. Tại tế bào chúng được biến đổi thành năng lượng cao bằng sự trợ giúp của các loại men, được oxy hóa, hay gọi là "cháy" không thành lửa, giải phóng ra nước và cacbonic. Khí cacbonic theo máu về phổi và thoát ra qua 2 lỗ mũi. Nước thừa thì theo mồ hôi, theo nước tiểu, theo hơi thở, có khi là "vô hình" thật, chúng thoát ra khỏi cơ thể mà ta không hay. Chúng làm cho vị giáo sư người Italia nhẹ dần.
Những năng lượng cao cấp, khi sinh ra là để cơ thể dùng trong việc duy trì sự sống, để các tế bào thực hiện các công cơ học do cơ co, và một phần dùng cho việc tạo hình xây dựng các tổ chức của cơ thể. Ta thấy thức ăn vào cơ thể, loại trừ phân bã đã biết, nó đến những chỗ như vậy đấy.
Theo thống kê, một người sống đến 80 tuổi trong cả đời, đã dùng hết 70 - 75 tấn nước, 2,5 - 3 tấn protit, 13 - 17 tấn giuxit, 1 tấn Iipit. Nếu đem cộng lại bảng 1500 - 1600 lần trọng lượng của người ấy.
Suckhoecuocsong.com.vn
Các tin khác
-
Cơ thể sẽ ra sao nếu nhiệt độ ngoài trời chạm ngưỡng 50 độ C
Tại một số nước như Ấn Độ, Pakistan,… những đợt nắng nóng đỉnh điểm không những gây cản trở trong sinh hoạt, thiếu nước và ảnh hưởng sức khỏe cuối cùng là tăng mức tử vong do nắng nóng. -
Bạn có tin: Cây cối cũng biết hoảng loạn khi trời mưa gió to
Trong một nghiên cứu mới đây của các nhà nghiên cứu đến từ Thụy Điển đã chỉ ra rằng thực vật cũng cảm thấy hoảng loạn khi có trời mưa gió to. -
Vì sao khi sắp chết cóng con người lại cởi quần áo
Nếu thân nhiệt bị hạ vượt quá giới hạn cho phép thì con người bắt đầu thể hiện những hành vi kỳ quái như tự lột bỏ quần áo đang mặc trên người, tự “đào hang’ trước khi trở lên mất ý thức hoàn toàn. -
Vì sao những cuốn kinh thư của Tây Tạng trải qua ngàn năm không bị mục nát
Những cuốn kinh thư trải qua hàng ngàn năm của lịch sử nhưng không hề bị mục nát như những loại giấy thông thường mà vẫn giữ được nguyên vẹn. -
Tại sao cửa sổ máy bay lại có thiết kế hình bầu dục?
Đã bao giờ bạn thắc mắc tại sao cửa sổ máy nay luôn có dạng hình bầu dục chứ không phải là hình vuông hay hình chữ nhật? Vậy sao cửa sổ máy bay lại được thiết kế như vậy? -
Vì sao bạn luôn phải lên hoặc xuống máy bay phía bên cửa trái
Bạn có để ý thấy khi chúng ta di chuyển từ nhà ga lên máy bay bạn luôn được hướng dẫn đi vào từ cửa bên trái của máy bay ngay cả khi đi xuống máy bay cũng thế. -
Nam giới dễ bị đuối nước hơn nữ giới vì sao?
Theo con số thống kê của Trung tâm Kiểm soát và phòng ngừa dịch bệnh Mỹ (CDC) cho biết khoảng 80% số người chết vì đuối nước là nam giới. -
Tại sao cảm thấy choáng khi bị đụng đầu mạnh vào vật nào đó?
Bạn đã từng bị đụng đầu mạnh vào một vật nào đó và cảm thấy choáng váng, có sao bay vèo vèo quanh đầu chưa. -
Tại sao con người có khả năng uốn dẻo đến kinh ngạc
Trong các chương trình biểu diễn nghệ thuật, bạn đã từng rất ngạc nhiên về khả năng uốn dẻo của các nghệ sĩ. Vậy tại sao con người lại có khả năng uốn dẻo khó đến mức không thể tin được? -
Tại sao lại có người vẽ đẹp và có người lại vẽ xấu?
Bạn đã từng có suy nghĩ tại sao một số người chỉ cần vài nét phác họa là có thể tạo nên một bức tranh sống động nhưng lại có một số người mất hàng giờ đồng hồ vẽ đi vẽ lại mà vẫn chưa hoàn chỉnh được bức tranh.