Lương thiện nên có giới hạn, khoan dung phải biết nhìn người
Lương thiện nên có chừng mực, đặt đúng chỗ
Lương thiện nên có giới hạn, khoan dung phải biết nhìn người
Lương thiện và bao dung là 2 đức tính tốt cần phải có ở con người, thế nhưng nếu như đặt không đúng chỗ đôi khi nó lại là mối hiểm họa rất lớn. Bởi vậy, làm người hãy nhớ: Lương thiện không mù quáng, khoan dung phải có chừng mực
Có thể khẳng định, làm người sống lương thiện và bao dung là rất đáng quý trọng và nâng niu. Nhưng chúng ta phải nhớ một điều rằng, lương thiện một cách mù quáng sẽ là kẻ ngốc, bao dung không có giới hạn sẽ là người vô độ.
Làm người, không nên quá hào phóng, rộng lượng, người ta vừa yêu cầu bạn đã sẵn lòng đáp ứng, người ta vừa khóc bạn đã bỏ qua tha thứ, cứ diễn ra nhiều lần như vậy bạn sẽ bị biến thành một quả hồng chín, ai cũng muốn “bóp nắn” một cái.
Làm người, đừng quá dễ tính, ai nói gì cũng tin, ai muốn gì cũng cho, về lâu về dài sẽ chẳng có ai còn để ý đến cảm nhận của bạn, luôn luôn muốn bạn đáp ứng yêu cầu của họ.
Không chỉ vậy, làm người, tâm tính đừng nên quá tốt, không biết giận, không biết bực mình, thời gian trôi đi sẽ chẳng có ai sợ bạn, ai cũng coi thường bạn, đến cả đứa trẻ con cũng sẽ ức hiếp bạn.
Thế nên, làm người, lương thiện cần có đầu óc, khoan dung phải có giới hạn, đáng tức giận hãy cứ tức giận, nên lạnh lùng thì hãy cứ lạnh lùng. Lúc nào cũng cả nể nhượng bộ, người ta sẽ “được voi đòi tiên”. Luôn luôn cầu “dĩ hòa vi quý”, nhưng chẳng phải ai cũng thích thế cả.
Bởi vậy, trong mối quan hệ giữa người với người, chung sống cùng nhau cần phải chân thành, quan hệ với nhau cần có mức độ, nhìn người cần nhìn nhân cách, kết bạn cần nhìn tấm lòng. Với những người tốt với bạn, bạn hãy đối tốt lại, có thể nhân nhượng.
Còn với những kẻ ức hiếp bạn, bạn cần có trái tim lạnh lùng, đừng hết lần này đến lần khác tha thứ cho dù người ta ức hiếp bạn đến “thương tích đầy mình”. Chúng ta chỉ sống một lần mà thôi, chẳng có ai dễ dàng cả, hãy trở thành một người khó tính một chút. Tính cách có tốt xấu, lòng lương thiện có giới hạn, khoan dung hãy nhìn người, trái tim của bạn hãy trao cho đúng người.
Người thông mịnh, phải nhớ: “Con ngựa tốt sẽ bị người khác cưỡi, người tốt sẽ bị người khác phụ”, thực ra lương thiện không phải là điều xấu, nhưng quá lương thiện là lại là một thứ bệnh.
Một người tính tình thoải mái, dễ tính, người khác nói gì bạn đều không có ý kiến gì, cuối cùng những lời bạn nói sẽ chẳng nhận được sự tôn trọng, chỉ một lần khó tính bạn sẽ lại bị bêu xấu.
Bạn giúp người khác khi gặp khó khăn, người ta sẽ ghi nhớ ơn bạn, nhưng bạn cứ giúp mãi thì họ sẽ trở nên ỷ lại, một khi bạn không giúp nữa thì từ ân nhân há chẳng hóa thù địch sao. Vậy nên đừng dễ tính quá, hãy làm một người không dễ chung sống với người khác, cho dù quan hệ có tốt đến đâu, hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi trả lời những yêu cầu trợ giúp của người khác, đừng ôm những việc nằm ngoài tầm với của mình.
Bạn cần dám nói chữ “không” đối với những việc khiến bạn vi phạm nguyên tắc của bản thân. Những người thực sự suy nghĩ cho bạn, thực sự quan tâm bạn thì chắc chẵn sẽ suy nghĩ đến chuyện bạn cảm thấy thế nào trước lời đề nghị vô lý đó.
Sống ở đời, đừng quá biết điều, hiểu chuyện. Quan hệ giữa người với người đều có những giới hạn, mỗi người đều có nguyên tắc và nghĩa vụ của chính bản thân, chẳng ai có thể gánh vác giúp được.
Trong xã hội, mỗi người đều có trách nhiệm riêng.
Trong công việc, mỗi người sẽ có nhiệm vụ riêng;
Trong gia đình, mỗi người đều có một vị trí riêng;
Trưởng thành là khi bạn làm tốt công việc của bản thân, thể hiện tốt vai trò của mình, chứ đâu phải là vượt quá chức phận, đảm nhận thay nghĩa vụ của người khác.
Đừng quan tâm kẻ lạnh nhạt với bạn.
Đừng nhượng bộ kẻ ức hiếp bạn.
Đừng tha thứ kẻ làm tổn thương bạn.
Hãy để lòng lương thiện của bạn dành cho những người biết cảm ơn.
Hãy để tính tốt của bạn cho người đối tốt với bạn nhìn thấy.
Khi tất cả mọi chuyện đau buồn đổ lên đầu bạn, hãy mỉm cười để đón nhận nó, vì chỉ có như thế, bạn mới có thêm dũng khí để bước tiếp con đường đời mà mình đã chọn…
Cuộc sống vốn có nhiều khó khăn, có nhiều bộn bề và mệt mỏi nhưng đôi khi chỉ cần một nụ cười vui vẻ, ta có thể tạm quên đi những muộn phiền đó.
Thông thường người càng từng trải thì càng trầm tĩnh, càng giản đơn. Người càng hời hợt thì càng nóng nẩy, càng bất an.
Người thật sự mạnh mẽ không phải là người không biết rơi lệ, mà là họ có thể nuốt nước mắt vào trong và tiếp tục bước tiếp.
Nhẫn nại một chút, kiên trì một chút, dù chưa nhìn thấy hy vọng...vẫn nên tin tưởng chính mình.
Đôi khi cũng cần can đảm mang gánh nặng quá sức mình một chút. Để sau khi cố gắng bạn sẽ phát hiện ra khả năng của mình cũng lợi hại lắm, hơn tưởng tượng rất nhiều.
Hành trình đời người không chỉ có thuận lợi và bằng phẳng. Do đó nên học cách chấp nhận, học cách mỉm cười, lau khô giọt nước mắt, hóa giải nỗi nhọc nhằn. Rồi tiếp tục bước đi trên con đường đã chọn...Mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp hơn.
Con đường là tự mình đi, cẩn thận chút đừng để ngã.
Trí tuệ cổ nhân, kỹ năng sống, suy ngẫm, bài học thành công hạnh phúc
Suckhoecuocsong.vn