Có rất nhiều thời điểm trong cuộc đời chúng ta cần học nhất chính là 'buông bỏ'
Trong cuộc đời có rất nhiều thời điểm điều chúng ta cần học chính là buông bỏ.
Trong cuộc sống có những thứ càng muốn nắm giữ thì lại càng rời xa nhanh hơn. Bởi vậy, trong cuộc đời có rất nhiều thời điểm điều chúng ta cần học chính là buông bỏ. Những mẩu chuyển dưới đây sẽ giúp bạn hiểu hơn.
Mẩu chuyện 1
Một vị sư phụ hỏi đệ tử: “Nếu các con phải nấu một ấm nước, lửa cháy được một nửa thì nhận ra không đủ củi để làm sôi ấm nước, vậy các con sẽ làm thế nào?”.
Có đệ tử nói rằng sẽ nhanh chóng đi tìm củi, có người lại nói đi mượn củi, có người nói là đi mua củi.
Vị sư phụ này nói: “Vì sao không đổ bớt nước trong ấm đi?”.
Mẩu chuyện 2
Một ông cụ nói với con trai của ông rằng: “Con hãy nắm chặt tay lại và nói cho cha biết cảm giác của con là gì?”. Người con nắm chặt tay rồi nói: “Con cảm thấy hơi mệt ạ!”. Ông cụ tiếp tục: “Con hãy thử nắm mạnh hơn nữa!”. Người con trả lời: “Con thấy mệt hơn ạ! Có hơi tức thở ạ!”
Ông cụ lại nói: “Vậy con hãy buông ra đi!”. Người con thở dài một hơi: “Con thấy thoải mái hơn nhiều rồi ạ!”. Ông cụ: “Khi con cảm thấy mệt mỏi, con càng nắm chặt thì sẽ càng mệt, thả lỏng nó ra thì sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều!”
Mẩu chuyện 3
Một công ty nọ chuẩn bị tuyển tài xế với mức lương cao, qua nhiều vòng tuyển chọn, chỉ còn lại 3 người có kỹ năng tốt nhất.
Giám khảo hỏi họ: “Bên vách đá có một khối vàng, các anh lái xe đến đó, các anh nghĩ rằng nên cách đó bao xa để không bị rơi xuống dưới?”
Người thứ nhất nói: “2 mét”.
Người thứ hai nói như đinh đóng cột: “Nửa mét”.
Người thứ ba thì nói: “Tôi sẽ cố gắng xa vách đá nhất có thể, càng xa càng tốt”.
Kết quả là công ty này chọn người thứ ba.
Mẩu chuyện 4
Một nhóm người hành tẩu trên sa mạc, mọi người đi lại đều rất nặng nhọc, mệt mỏi đến độ không nói nên lời. Vậy mà có một người tỏ ra lại rất vui vẻ thoải mái.
Người khác thấy vậy bèn hỏi: “Anh vì sao mà lại vui vẻ thoải mái đến thế?”
Anh ấy cười mà nói: “Bởi vì những đồ tôi mang theo người là ít nhất.”
Mẩu chuyện 5
Hai người bạn cùng nhau lên núi để tìm kiếm những viên đá đẹp.
Giỏ của A đựng đầy những viên đá, còn giỏ của B chỉ có 1 viên duy nhất. A cười châm chọc: “Tại sao anh chỉ lấy mỗi viên đá thế này?”
B trả lời: “Tuy có rất nhiều viên đá đẹp nhưng tôi chỉ chọn 1 viên tinh mỹ nhất là đủ rồi”.
A cười và không nói gì, rồi cả hai cùng đi xuống núi. Càng đi, A càng cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Cứ đi được một quãng, anh lại phải vứt một cục đá ở trong giỏ của mình đi. Cuối cùng, khi xuống được dưới chân núi, trong giỏ của A chỉ còn lại một viên đá duy nhất.
Sưu tầm