Bốn mùa sự sống
Đừng bao giờ đánh giá một thứ gì đó chỉ với một lần gặp duy nhất.
Có một ông bố có bốn người con trai. Ông muốn họ học được rằng không nên vội vã đánh giá một thứ gì đó khi chỉ vừa nhìn thấy nó. Vì thế, ông cho họ một nhiệm vụ, đó là tất cả lần lượt nhìn một cây lê ở một khoảng cách khá xa.
Người con trai đầu tiên thực hiện nhiệm vụ vào mùa đông, người thứ hai thực hiện vào mùa xuân, người thứ ba vào mùa hè và cuối cùng, người em út ngắm cây vào mùa thu.
Khi bốn chàng trai trở về, ông đã gọi cả bốn lại rồi nói họ mô tả những gì họ thấy cho ông.
Người đầu tiên nói cái cây đó xấu xí, cong queo, chả có chút lá và sức sống nào.
Người thứ hai lại nói: “Không, cái cây được bao phủ bởi những chiếc chồi xanh và trông đầy hứa hẹn”.
Người thứ ba phản đối, cậu nói cây được bao phủ bởi những bông hoa thơm ngát và đẹp đẽ. Đó là thứ duyên dáng nhất mà cậu từng được thấy.
Người em út không đồng ý với tất cả các anh của mình. Cậu nói cây lê chín muồi với đầy trái chín trên cây cũng như dưới đất, nhìn nó tràn đầy sức sống.
Ông bố giải thích rằng tất cả họ đều nói đúng, vì họ đều thấy chúng nhưng mỗi người lại thấy cây lê ở mỗi mùa khác nhau.
Ông nói với họ là không thể đánh giá cái cây, thậm chí một con người hay bản chất của họ chỉ dựa vào một mùa hay một lần gặp gỡ. Lời đánh giá phiến diện đó sẽ khiến họ không thể nhận thấy vẻ đẹp của cái cây qua các mùa cũng như không thấy được sự tốt đẹp của một con người.
Nếu bạn đánh giá cái cây khi chỉ nhìn thấy nó trong mùa đông, thì bạn sẽ bỏ lỡ sự hứa hẹn của mùa xuân, sự đẹp đẽ của mùa hè và sự tràn đầy sức sống của mùa thu.
Đừng bao giờ đánh giá một thứ gì đó chỉ với một lần gặp duy nhất. Vì với cái nhìn phiến diện đó, bạn sẽ chẳng thể tận hưởng những niềm vui trong cuộc sống mà người khác có thể mang lại cho mình.
Sưu tầm