Bệnh tật chẳng chừa ai mình may mắn hơn liệu có nên làm gì đó cho họ
Chương trình từ thiện Qũy Điều Ước Nhỏ dành tặng bệnh nhân ung thư
Tháng 6 là thời điểm nắng nóng đỉnh điểm. Càng gần trưa, không khí càng ngột ngạt, oi bức. Nhiêt độ ngoài trời lên tới gần 40 độ C, hơi nóng từ mặt đường hắt lên như thiêu đốt. Không khí trong bệnh viện thì chưa bao giờ là dễ chịu cả. Người người ra vào tấp nập, ai ai trên khuôn mặt cũng lộ rõ vẻ mệt mỏi. Điểm đến của chương trình dành tặng bệnh nhân ung thư lần này là Trung tâm Y học hạt nhân và Ung Bướu bệnh viện (BV) Bạch Mai.
Đúng 10h, các tình nguyện viên đã có mặt đông đủ để chuẩn bị cho ‘ra lò’ những hộp cháo dành tặng bệnh nhân. 15 phút sau khi bắt đầu, 300 xuất cháo đã được phát xong trong sự ngỡ ngàng của Ban tổ chức. “Ủa sao hôm nay cháo hết nhanh quá vậy?” À là vì trời nóng quá một suất cháo đầy đủ dinh dưỡng thế này là một bữa ăn dễ chịu cho những người bệnh.
Đối với bệnh nhân khoa ung bướu, con đường để trở về như một người bình thường là một điều vô cùng gian nan, thậm chí không tưởng. Điều đáng nói là tỷ lệ bệnh nhân mắc căn bệnh này ngày càng gia tăng. Trong số đó những người trẻ tuổi, thậm chí những em nhỏ còn đang ngồi trên ghế nhà trường cũng mắc bạo bệnh.
Lắng lòng với trường hợp bệnh nhi Trịnh Mạnh Dũng 10 tuổi (sinh năm 2008) người Bắc Giang. Tuổi thơ đong đầy niềm vui, tiếng cười đã tan biến khi em bị mắc bệnh u não. Em không thể học hay làm bất cứ một việc gì vì những cơn đau đầu hành hạ, chân tay run bắn. Những cơn buồn nôn, co thắt khiến em không còn sức để nói, cười...Việc học tập cũng bị bỏ giữa chừng nhường chỗ cho những đợt phẫu thuật ở bệnh viện Nhi Trung Ương, sinh thiết tại BV Việt Đức rồi trị xạ tại BV Bạch Mai...
Khi được các cô, bác trong đoàn từ thiện hỏi thăm Dũng chỉ lắc hoặc gật đầu không nói bởi đây là lần thứ 2 em trải qua ca đại phẫu, mới cách đây 1 tuần. Nhìn đôi mắt ầng ậc nước, đỏ ngầu của mẹ Dũng mà chúng tôi không khỏi nhói lòng. Cũng là những người mẹ chúng tôi hiểu lắm nỗi đau của mẹ Dũng cũng như hành trình chữa bệnh cho con còn vô cùng gian nan. Sức người có thể cố nhưng kinh phí điều trị sẽ lấy ở đâu khi hai vợ chồng chỉ làm ruộng đơn thuần?
Tương tự, trường hợp cháu Bùi Trung Nhật 17 tuổi người Nghệ An bị mắc bệnh u não từ năm lên 4 cũng rất cần sự giúp đỡ bởi nhà chỉ có hai mẹ con nên khi con không may bị bệnh, mẹ đã phải từ bỏ ruộng đồng lên viện chăm con. Cuộc sống khó khăn càng trở nên khó khăn. Chi phí thuốc, phẫu thuật trong một thời gian dài đã khiến cho hai mẹ con không còn cả “sức và lực”.
Cái khăn hoa có thể rất đẹp nhưng xót xa thay những mái đầu còn quá trẻ
Bệnh nhân Vũ Thị Niềm 35 tuổi quê Thái Bình,ung thư phổi, dẹp phổi phải di căn nhiều nơi
Muốn thì muốn nhiều lắm, nhưng lực thì có hạn. Sau mỗi chương trình, nán lại với nhau, với bệnh nhân, một tiếng thôi thì sau nghe đau thế. Cái nắm tay của mẹ Dũng trong nước mắt, những lời tâm sự bệnh nhân Vũ Thị Niềm ung thư phổi sinh năm 1983 khiến chúng tôi phải cố nén lại những tiếng thở dài. Ai rồi cũng sẽ đi đến “đó” nhưng khi cánh cửa khép lại ở tuổi 35 với đứa con nhỏ chưa đầy 1 tuổi thì không thể cầm lòng. Nghẹn lời chia tay mà không biết có thể gặp lại họ ở chương trình sau khiến chung tôi ra về trong một tâm trạng thật khó tả.
Một số hình ảnh của chương trình:
Người nhà bệnh nhân đi lấy cháo từ thiện
Cám ơn Ban Lãnh đạo Bệnh viện Bạch Mai, Phòng Công tác xã Hội, Khoa Dinh dưỡng, các bác sĩ Trung tâm Y học Hạt nhân và Ung Bướu, nhà ăn Trường Sinh đã tạo điều kiện để chúng tôi thực hiện chương trình này.
Thay mặt bệnh nhân và gia đình cám ơn các anh chị và các bạn đã ủng hộ.
Hải Anh