Phía sau thành công của Chelsea: Con Quỷ 2 mặt
Trong khi Man City, Arsenal, Liverpool và Man Utd đang nhọc nhằn định hình lối chơi cho mùa giải mới thì Chelsea đã tranh thủ bứt tốc, giành 16 điểm sau 6 vòng đấu, trở thành ứng cử viên sáng giá nhất cho ngôi vô địch Premier League 2014-15. So với các đối thủ kể trên, rõ ràng The Blues có bước chạy đà hiệu quả hơn hẳn nhờ sự hòa nhập nhanh chóng của các nhân tố mới như Fabregas hay Diego Costa.
Cần biết rằng trong khi Fabregas liên tục kiến tạo, Costa ghi bàn như chuyện “thường nhật” ở Chelsea thì Arsenal đang loay hoay giải bài toán sử dụng Ozil – Sanchez – Welbeck. Liverpool cũng rơi vào tình cảnh tương tự khi không còn Suarez. Man Utd thì đối mặt vô vàn vấn đề của 1 triều đại mới và sau cuộc cách mạng nhân sự. Man City có vẻ ổn định hơn nhưng đội bóng này cũng đang nhọc nhằn tìm kiếm sơ đồ phù hợp nhất (4-2-3-1 hay 4-4-2).
Ai ổn định hơn, người ấy xuất phát tốt hơn! Đó là lẽ đương nhiên và chẳng bất ngờ khi Chelsea đang tăng tốc như một chiếc F1 trong giai đoạn đầu mùa. Tuy nhiên, điều đáng sợ nhất của The Blues ở mùa giải này lại là 2 nét phong thái hoàn toàn khác nhau. Họ có thể sẵn sàng chơi thứ bóng đá tổng lực trong thế cửa trên, nhưng cũng dễ dàng chấp nhận hạ mình để tìm kết quả có lợi.
Xưa nay, bóng đá cống hiến và thực dụng thường không đi liền với nhau. Nhưng ở Chelsea hiện tại, Mourinho đang kết hợp rất hài hòa 2 yếu tố này để tạo nên 1 đội bóng đa phong cách, khó bắt bài.
Đơn cử như ở trận gặp Man City tại Etihad, Mourinho đã áp dụng lối chơi phòng ngự - phản công. Họ chỉ có vỏn vẹn 6 cú dứt điểm nhưng lại tạo ra số cơ hội nguy hiểm nhiều hơn hẳn Man City. Đến mức sau khi trận đấu kết thúc, Pellegrini phải gọi Chelsea là “đội bóng nhỏ”, thậm chí so sánh The Blues với Stoke, 1 trong những đội bóng mang phong cách rình rập điển hình của 1 “tiểu gia”.
Nhưng cuối tuần qua, Chelsea lại ra sân với 1 phong cách hoàn toàn khác khi tiếp đón Aston Villa. Đó là lối chơi tấn công tổng lực mà không ít người gọi là “sexy football”. Họ nắm quyền kiểm soát bóng tới 63%, tung ra cả thảy 17 cú dứt điểm, dồn ép The Villa vào thế chân tường. Kết quả, The Blues có 3 bàn thắng và giành 3 điểm trong thế “đại gia”.
Phong cách này cũng được Mouteam thể hiện trong các cuộc đụng độ những đối thủ yếu trước đó như Burnley, Leicester, Everton, Swansea. Theo mỗi phong cách, Mourinho lại sử dụng những sơ đồ khác nhau, từ 4-2-3-1 tới 4-3-3, thậm chí là 4-1-3-2. Tương tự, Special One cũng sử dụng những con người khác nhau. Ví như trận gặp Man City, ông dùng Ramires nhưng sau đó lại ưu tiên Oscar cho trận tiếp Aston Villa.
Khi Chelsea chơi tấn công cống hiến, bất cứ đội bóng nào cũng phải nể sợ, đặc biệt khi Mourinho đã có thêm 2 mũi công cực kì hiệu quả là Fabregas và Diego Costa. Còn khi Mourinho chủ động chơi phòng ngự, Chelsea lại hóa “chiếc xe bus” chắc chắn nhưng đầy toan tính. Bóng đá là vậy! Có tấn công, ắt có phòng ngự, và có phòng ngự, ắt có siêu công. Quan điểm thực dụng của Mourinho thể hiện trong cả cách chơi phòng ngự và tấn công, miễn là Chelsea đạt kết quả tốt nhất.
Chẳng bởi thế mà ở mùa giải trước, Mourinho từng vỗ ngực tự hào vì là người đầu tiên đánh bại Man City ở Etihad, thậm chí hạ gục đối thủ này trong cả 2 lần đối đầu. Đặc biệt, Mouteam không thua trong các cuộc đụng độ top 4. Cần nhớ rằng đó là thời điểm Chelsea bị đánh giá rất thấp ở khả năng tấn công. Hiện tại, sau khi sở hữu những nhân tố mới, The Blues sẵn sàng thể hiện phong cách “2 mặt” của mình trong 1 trận đấu ví như trận hòa ở Etihad vừa qua.
Ở châu Âu hiện tại, mỗi HLV, mỗi đội bóng thường tôn sùng 1 lối chơi nhất định trong từng giai đoạn cụ thể. Nhưng ở Chelsea, Mourinho không đưa ra khái niệm ấy. Khi đã sở hữu đội hình mạnh để chơi “sexy football”, Mou vẫn chấp nhận “hạ mình” làm cửa dưới trong 1 vài trận đấu là khi ấy, họ càng nguy hiểm. Đó là sự khác biệt của Chelsea so với Man City!
Cần nhớ rằng đây là phong cách quen thuộc của Mourinho. Trong giai đoạn dẫn dắt Real Madrid, ông thường xuyên áp dụng lối chơi phòng ngự phản công khi đối đầu Barca. Cựu danh thủ người Hà Lan, Ruud Gullit từng nhận định “Mourinho là con quỷ 2 mặt”. Ông có thể dùng cái đẹp để cưỡng chế lối chơi xấu xí và sử dụng sự xấu xí nguyên bản của mình để bóp chết cái đẹp.
Với phong cách đa dạng này, Chelsea thực sự là đội bóng đáng sợ ở mùa giải này, không chỉ ở Premier League mà còn ở đấu trường Champions League.
Skcs.vn (Theo Bongdaso.com)